Phương Viễn Nam từ Minh giới lại trở lại nhân gian lần nữa, đã trôi qua ba mươi năm, nhân gian sớm đã thay đổi bộ dáng, mà thi cốt ông ta rơi xuống vách núi năm đó cũng đã tìm đều tìm không thấy.
Lúc này ông ta đúng là trạng thái hồn phách, đối với nhân gian mà nói, hẳn là xem như là quỷ, nhưng ở Minh giới tu luyện đã làm ông ta có được năng lực hóa hình, vì thế Phương Viễn Nam trực tiếp biến hóa một bộ hình tượng, tự xưng A Nam, liền bắt đầu quá trình tìm kiếm kẻ thù.
Kỳ thật, Phương Viễn Nam căn bản liền không nghĩ sẽ lại trở lại Minh giới, ông ta cũng hiểu rằng viji bà bà kia có ân với ông ta, lần nữa dặn dò ông ta sớm một chút trở về, nhưng trên thực tế cái bà bà kia căn bản không khả năng tới nhân gian, nói cách khác, chỉ cần ông ta đi luôn, chẳng khác nào thoát ly nhà giam, hoàn toàn tự do.
Ba mươi năm sinh hoạt ở Minh giới, không có làm ông ta quên đi cừu hận, sương mù hàng năm không tiêu tan ở chốn Minh giới đã sớm đã ăn mòn linh hồn của ông ta, hiện tại trong nội tâm của ông ta chỉ có âm u, cừu hận, giết chóc, tàn bạo, nhưng ông ta lại cho rằng, này hết thảy đều là Minh giới cho ông ta, nếu ông ta có thể một lần nữa trở lại nhân gian, chính là trời cao để cho ông ta sống thêm một lần, một đời này ông ta muốn sống thống khoái.
Vì thế, trong quá trình tìm kiếm kẻ thù, Phương Viễn Nam triển khai khiêu chiến với các đại môn phái nhân gian.
Không hề trì hoãn, Phương Viễn Nam có được Minh giới linh thể một đường giết chóc, đem đem tất cả các môn phái nghiền ép tan tành như nhau, bởi vì ông ta vốn dĩ chính là thân bất tử, có được lực lượng tử vong của Minh giới, đối phó với những kẻ hèn phàm nhân chốn nhân gian, tự nhiên là dễ dàng như là khi dễ tiểu hài tử.
Ông ta giết đến hăng say, căn bản chẳng phân biệt cái gì Huyền giới Linh giới, tuy rằng đều nói Linh giới là tà phái, Huyền giới là chính phái, nhưng mà năm đó giết cả nhà ông ta, lại vừa vặn là cái gọi là nhân sĩ chính phái Huyền giới, vì thế khi ông ta gặp được người trong Huyền giới, phần lớn là đuổi tận giết tuyệt, mà gặp được người Linh giới, có khi lại tha cho người ta một mạng.
Cứ như vậy, tên tuổi Phương Viễn Nam ở trên giang hồ cực kỳ vang dội, sau đó lại rốt cuộc tìm được người Vô Ưu Lâm Cốc, mới báo ra tên họ, nói ông ta là người Xuyên Tây Quỷ Y Phương gia, khi đó Vô Ưu Lâm Cốc tự nhiên không ai nhận thức ông ta, những người năm đó tham dự tàn sát một nhà Phương gia cũng chẳng còn mấy ai tồn tại.
Phương Viễn Nam lười nói lời vô nghĩa, chỉ bằng sức của một người, liền đem toàn bộ Vô Ưu Lâm Cốc chém tận giết tuyệt, cũng đem hồn phách mọi người thu thập lại, dùng năng lực đặc thù Minh giới của mình mà luyện hóa hết tất cả hồn phách này thành một món pháp bảo cực kỳ âm độc.
Lần này, lại khiêu khích ra sóng to gió lớn, ở ngay lúc đó khoảng cách Giáp Chiến giữa hai giới Huyền, Linh đã không đủ mấy năm, cân bằng vi diệu nguyên bản vẫn luôn duy trì nháy mắt bị đánh vỡ, bởi vì tuy rằng trước đó Phương Viễn Nam khiêu chiến các đại môn phái, tốt xấu cũng chính là tiểu đánh tiểu nháo, nhưng lúc này đây lại là diệt toàn bộ môn phái, đối với Huyền giới mà nói thì đây là một cái tổn thất thật lớn.
Huống chi, vô luận Huyền giới hay vẫn là Linh giới, giết người phóng hỏa đều không sao cả, nhưng là thu hồn phách người tu đạo đó chính là chuyện tối kỵ, vì thế đầu tiên Huyền giới coi đây là tội danh, công khai nhằm vào Phương Viễn Nam hạ tru sát lệnh, trong khoảng thời gian ngắn, ông ta liền trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, để cho thiên hạ đuổi giết.
Đáng thương Phương Viễn Nam cho dù có lợi hại đến thế nào thì cũng không thể đánh lại được cả thiên hạ, bất đắc dĩ chỉ phải lưu lạc khắp nơi, khắp nơi xin những người trong Linh giới giúp đỡ, nhưng lúc trước Phương Viễn Nam giết chóc tứ phương, căn bản chẳng phân biệt cái gì Huyền giới Linh giới, sớm đã phạm vào nhiều người tức giận, còn nữa đối với ông ta hỉ nộ vô thường, hành vi giết người như ma, ngay cả người trong Linh giới cũng thập phần kiêng kị, kết quả, chẳng những không ai giúp ông ta, thậm chí còn có rất nhiều người trong Linh giới cũng âm thầm cũng bỏ đá xuống giếng, thọc ngời một đao.
Trận đuổi giết này giằng co suốt ba năm, Huyền giới cố nhiên là tổn thất không nhỏ, Phương Viễn Nam cũng hoảng sợ như chó nhà có tang, bị truy bốn biển là nhà, ăn không biết ngon, đêm không thể ngủ, cả ngày lo lắng đề phòng, trốn đông trốn tây.
Nhưng mà, nguyên bản chính là Linh giới năm bè bảy mảng lại ở trong lần đuổi giết này, cũng có không ít bị cuốn vào trong đó, thậm chí có rất nhiều chỗ bị Huyền giới lấy danh nghĩa hư danh, trực tiếp truy sát, hơn nữa bộ phận bị Phương Viễn Nam giết chết kia, chỉ sau ba năm người trong Linh giới bị giết chết còn muốn nhiều hơn Huyền giới nhiều.
Sau đó vài vị trưởng giả Linh giới đã sớm ẩn cư biết được việc này, rất là tức giận trực tiếp bùng nổ Giáp Chiến giữa hai giới Huyền, Linh, cũng phái người tìm được Phương Viễn Nam, đồng ý hợp tác cùng ông ta, cùng nhau triển khai đại phản công về hướng Huyền giới.
Phương Viễn Nam đúng là cùng đường, đương nhiên một vạn cái nguyện ý, hơn nữa lúc này ông ta đã nhìn ra, cái gọi là người trong chính phái Huyền giới, kỳ thật đều là chó má, làm chuyện xấu so Linh giới còn muốn tàn nhẫn độc ác hơn. Người Linh giới tuy nói cũng không có người tốt gì, nhưng lại càng ngay thẳng thống khoái, giết chính là giết, đoạt chính là đoạt, không có nhiều âm mưu quỷ kế cùng ra vẻ đạo mạo như vậy.
Lúc này Phương Viễn Nam đã hoàn toàn nghiêng về một phương Linh giới, vì thế ở trong trận Huyền Linh đại chiến kia, ông ta đảm đương nhân vật phi thường trọng yếu, chẳng qua quá trình lúc đó chỉ sợ cũng chỉ có chính ông ta mới biết được, bởi vì thật ra ngay lúc đó Long bà bà vẫn luôn rất rõ ràng từng hành động của ông ta, nhưng là từ khi Phương Viễn Nam gia nhập Linh giới, không biết sao cảm ứng giữa bà với Phương Viễn Nam liền đột nhiên biến mất.
Sau đó thêm mấy năm nữa đá hoàn toàn biến mất không còn, Long bà bà không biết gì đối với những chuyện phát sinh ở nhân gian cả, nhưng mà bà ta lại rất là thương tâm, bởi vì ở khi đó trong lòng bà ta đã từng cho rằng, Phương Viễn Nam đã chết.
Không ngờ lại có một ngày, Phương Viễn Nam bỗng nhiên chạy trở về, ông ta đã hoàn toàn thay đổi dung mạo cùng giả dạng, thiếu niên thiên chân năm đó đã biến thành một cái yêu nhân đáng sợ giống như quỷ mị, tràn ngập khí tức âm tà.
Hơn nữa, ông ta trở về cũng không phải để vấn an Long bà bà, cũng không phải trở về sám hối, mà là vì ăn trộm Thanh Minh Quả bên bờ sông Vô Ưu, bởi vì cái loại trái cây này, có thể cho ông ta tăng thêm rất nhiều lực lượng.
Nhưng ông ta trở về có điểm không vừa khéo, Thanh Minh Quả ba mươi năm nở hoa kết quả một lần, lúc này còn không có hoàn toàn thành thục, nhưng mà ông ta không để ý nhiều như vậy, lúc đang ở trong đồng hoa bỉ ngạn hoa tìm Thanh Minh Quả đã xúc động âm linh ngầm, Phương Viễn Nam tàn nhẫn độc ác, cư nhiên một hơi thu mấy cái âm linh, kết quả kinh động tới Long bà bà, khi bà ta đuổi tới bờ sông Vô Ưu thì vừa vặn tóm được Phương Viễn Nam.
Nhưng mà lúc này Phương Viễn Nam sớm đã xưa đâu bằng nay, cư nhiên dám động thủ cùng Long bà bà, muốn đào tẩu, nhưng năng lực Long bà bà hơn xa ông ta có thể so sánh, chỉ qua mấy hiệp đã bị chế phục, Long bà bà liệt kê từng cái tội lỗi mấy năm nay ông ta phạm phải, muốn truy sát hồn phách ông ta ngay tại chỗ, tản đi hồn phách.
Phương Viễn Nam đau khổ cầu xin, nói ông ta sớm đã biết sai, nhưng là đã thân hãm trong đó khó có thể tự kiềm chế, hối hận không kịp, chỉ cầu Long bà bà cho ông ta một cái cơ hội, ông ta nguyện ý vĩnh viễn lưu lại ở chỗ này bồi bà bà, sau này cũng không dám đi ra ngoài nữa.
Lúc ấy Long bà bà nhìn bộ dáng ông ta, nhớ tới cái kia thiếu niên quật cường năm đó, không khỏi mềm lòng, nhưng nhớ tới những tội ác ông ta phạm phải, đích xác là không thể tha thứ, chỉ phải tự tay giết ông ta, lại khó quên ba mươi năm tình nghĩa kia, vì thế liền quyết định đem Phương Viễn Nam đưa xuống âm tào địa phủ, giao cho Diêm La Điện trước mặc cho họ xử lý.
Ai ngờ lúc này Phương Viễn Nam nhân lúc Long bà bà sơ ý, lại trở tay ám toán, nhân cơ hội bỏ trốn mất dạng, Long bà bà không dự đoán được ông ta còn có thể ra tay với mình như thế, nên tức giận rất nhiều, nhưng đuổi theo không kịp, cứ thế để cho Phương Viễn Nam đào tẩu.
Những năm tháng sau này Long bà bà vẫn luôn cô đơn một mình canh giữ ở khách điếm hoàng tuyền, chỉ là trong lòng trước sau nhớ mãi không quên Phương Viễn Nam, cảm thấy là do chính mình sai lầm, mới để cho nhân gian chịu đến tai họa lớn đến như thế, vì thế liền thi triển pháp lực, ngạnh sinh sinh ở mở ra một cái thông đạo giữa Ba Ngã Rẽ cùng nhân gian.
Sau lúc đó ở mỗi khi trăng tròn mỗi tháng, khách điếm hoàng tuyền sẽ xuất hiện ở nhân gian, đó chính là Long bà bà đang tìm chọn người thích hợp, kế hoạch của bà ta là tìm được người căn cốt kỳ giai, mang đến Minh giới thu làm đồ đệ, về sau tìm được Phương Viễn Nam sẽ diệt trừ ông ta.
Long bà bà nói đến nơi đây, cuối cùng cũng nói rõ được bảy tám phần chuyện xưa này, lại lần nữa thở dài, dùng ánh mắt tha thiết nhìn tôi, còn nói thêm.
- Mấy năm trước, tôi thấy đứa nhỏ A Cửu này, liền rất thích, bất quá cậu ta đã có sư phó, lại làm nghề Đi m Sai, không thể làm đồ đệ của tôi, tôi vẫn luôn rất là tiếc nuối. Nhưng mà hiện tại…
Long bà bà nói, trên mặt lại hiện ra nét tươi cười, lẳng lặng nhìn tôi, dường như đang chờ đợi cái gì đó.
Đến tận đây, tôi đã hoàn toàn hiểu được mục đích vị này Long bà bà này thu đồ đệ, chính là muốn thanh lý môn hộ, mà những lời bà ta nói vừa rồi cũng làm tôi rất là cảm khái, thật là không thể tưởng được, cái tên A Nam đã trải qua những chuyện như thế, quả thực cũng đủ để viết một quyển sách.
Nhưng mà tôi có nên đáp ứng bà ta hay không đây?
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo